Khi chiếc gươm của Hazure chạm xuống mặt đất, một cơn gió lạnh bắt đầu thổi phía trước, đẩy mạnh hơn mỗi nhịp thở của hắn. Những mắt nhìn khinh thường từ xưa giờ dường như tan biến trong làn sương đêm, thay vào đó là sự kinh ngạc và hâm mộ trước sức mạnh mà Hazure đang tỏa ra.
Tiếng gầm thét của hắn vang lên giữa bão tuyết phủ kín không trung, như một lời hứa thề với chính bản thân. Mỗi đòn đánh, mỗi động tác, đều chứa đựng một sức mạnh bí ẩn, một năng lượng hủy diệt mà ngay cả hắn cũng không thể kiểm soát hoàn toàn. Hazure đã trở thành cơn bão sói hoang dữ, không ai dám đứng trước con người nắm giữ sức mạnh vô song này.
Nhưng đằng sau vẻ lãng mạn và hung dữ ấy, Hazure vẫn mang trong mình những vết thương không thể phai nhòa. Mỗi ký ức đau thương về quá khứ, mỗi lời chế giễu đều như những vết thương khó lòng lành lại. Và chính những đau khổ ấy đã trở thành nguồn động viên, đẩy hắn vượt lên mọi giới hạn để chứng tỏ giá trị thực sự của bản thân.
Hazure không chỉ đấu tranh vì bản thân mình, mà còn vì những người luôn bị coi thường và bị lấp lánh dưới bóng tối. Anh ta trở thành niềm hy vọng, biểu tượng của sự kiên cường và quyết đoán. Và khi bước đi của Hazure trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thế giới xung quanh không thể không gục ngã trước sức mạnh và ý chí kiên cường của anh.