Trong bức thư cuối cùng mà Cordelia nhận được từ Hoàng tử Archie, không phải là những câu hỏi hay những lời khuyên như thường lệ. Mà thay vào đó, nó chỉ chứa một điều ngắn gọn: "Hãy đến công viên vào lúc hoàng hôn, tôi sẽ đợi bạn ở bên hoa anh đào." Cordelia ngạc nhiên nhưng không dám từ chối lời mời kỳ lạ này.
Khi bước vào công viên, ánh hoàng hôn rực rỡ chiếu sáng khắp nơi, tạo nên một không gian mộng mơ. Và không bao lâu sau, trước mắt Cordelia xuất hiện người đàn ông mà cô không thể nhận ra: Hoàng tử Archie trên trang giấy đã trở thành một phong thái nam tính hơn, ánh mắt uy nghiêm và vẻ ngoài quý phái.
"Chính mình đã nhận ra rằng tôi đang tìm kiếm ở đâu," Archie nói nhưng không phải bằng lời mà qua ánh mắt sâu thẳm. "Cordelia, từ lúc chúng ta bắt đầu giao tiếp qua lá thư, tôi đã biết rằng em chính là người phụ nữ đặc biệt nhất đến với cuộc đời tôi."
Cordelia không nói gì, chỉ nhấm nháp hơi thoáng của hoa anh đào bên cạnh. Và khi Archie đưa tay, khuôn mặt anh lên gần, vẻ đẹp của hoàng tử không còn xa lạ mà thay vào đó là sự hiểu biết và đồng cảm.
"Hãy trả lời em, Hoàng tử," Cordelia nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng quyết định. "Chúng ta đã tìm thấy nhau qua giấc mơ, liệu chúng ta có thể tìm thấy nhau trong thực tại không?"