Trên bức tranh cổ đại ấy, Violet và Winter vẫn tiếp tục cuộc sống với những xúc cảm rối ren và dày vò. Ngày ngày, họ đều phải đối mặt với vị thế và trách nhiệm mà số phận đã đặt lên vai.
Một buổi tối đen đúa, khi cơn mưa rơi rợt từng hạt như những giot nước mắt trên khuôn mặt trần trụi của Winter, Violet quyết định rời xa cuộc sống đầy trăn trở này. Bước chân nhẹ nhàng đưa cô đến bờ ao hoang vắng, nơi hơi ấm của một quyết định đã được định sẵn.
Nhưng định mệnh lại dè dặt, không để một trang sử buồn kết thúc quá sớm. Tiếng gọi từ xa vang lên như là một lời cầu nguyện, một giọt sáng giữa bóng tối không lối thoát. Và khi Violet từ bỏ ý định của mình, bàn tay ấm áp vươn ra, âu yếm cô khỏi biên cương giữa sống và chết.
Nhưng khi mở mắt, cô lạc hồn khi thấy mình đang ở trong cơ thể của Winter, người mà từ lâu đã làm cho tim cô đau nhói. Một khoảnh khắc hiểu biết, một cơ hội để bước vào tâm hồn đối phương. Cuộc phiêu lưu kì lạ này sẽ là bản hòa ca của tâm hồn, nơi mà Violet sẽ khám phá ra bí mật về Winter, về chính mình và về tình yêu mà họ dần trao gửi.