Trên bầu trời đêm đầy sao, ánh sáng trăng bạc mịn nhẹ nhàng soi sáng lên ngôi biệt thự cổ xưa của gia tộc Ma Cà Rồng. Trong căn phòng tối tăm, Linh Kha, người cầm quyền, đang nắm chặt tấm bàn tay, ánh mắt đầy sóng sáng nhìn chằm chằm vào bức thệ ma thuật đã được rải đầy phấn trắng trên sàn nhà. Hơi thở của cô trở nên dồn dập, cánh cửa bỗng mở ra mà không cần sự chạm vào. Một cơn gió lạnh xâm nhập, từng cơn lạch cảm tràn ngập không khí.
Linh Kha nhếch mi để nhìn thấy hình dáng của một chàng trai trẻ mặc áo choàng đen đậm, tay cầm một bó hoa hồng đỏ rực. "Anh muốn gì?" cô lạnh lùng hỏi, nhưng không thể che giấu đi sự kinh ngạc và lo lắng trong giọng điệu.
Chàng trai cười nhẹ, dùng bó hoa để vén mặt mình ra khỏi bóng tối. Bầu không khí dường như trở nên ấm áp hơn, ánh dương mờ ảo tỏa sáng từ phía sau anh. "Tôi không sợ ánh mặt trời, vậy nên hãy cho tôi mặt trời," anh nói, tiếng cười lạnh lùng nhưng ẩn chứa một điều gì đó khác biệt và bí ẩn.
Linh Kha không thể tin vào mắt mình. Liệu đây có phải là cơ hội để gia tộc Ma Cà Rồng chấm dứt cuộc chiến với bóng tối hay chỉ là một âm mưu mới để lợi dụng họ?