Mio đứng trên bờ biển, ánh nắng chiều ấm áp phủ lên đôi mắt xanh biếc của cậu, nhưng trong đôi mắt đó lại chứa đựng một sự u tối khó hiểu. Ba năm đã qua, cậu đã trải qua biết bao nỗi buồn, suy nghĩ và trăn trở. Điều cuối cùng Mio biết chắc chắn, tình cảm dành cho Shun không bao giờ phai nhạt. Đó không chỉ đơn thuần là tình bạn, mà còn là tình yêu chân thành, sâu đậm trong trái tim cậu.
Shun, người đã chờ đợi suốt ba năm, đợi chờ giờ phút Mio trở về. Ánh mắt anh sáng lên, tràn ngập niềm vui khi nhìn thấy Mio đứng trước mặt, thổn thức trước quyết định của cậu. Hai người đứng đối diện nhau giữa bãi biển êm đềm, tiếng sóng reo hò vang lên như là viên pha lê chạm nhau nhẹ nhàng.
"Em... tôi đã suy nghĩ rất nhiều trong ba năm qua," Mio bắt đầu, giọng điệu trầm lắng nhưng đầy quyết đoán. "Tôi không thể giấu nổi nữa. Tôi yêu anh, chỉ mình anh, Shun."
Những từ ngữ ấy để lại khoảnh khắc im lặng, bao điều chưa nói đã khuất sau mỗi âm tiết. Shun nhắm mắt lại, cảm ơn số phận đã mang Mio trở về bên anh, khiến trái tim anh như đập nhịp với từng lời của cậu.
Và từ giọt nhấn nhá cuối cùng, Mio và Shun sẽ cùng nhau dấn thân vào cuộc hành trình tìm kiếm hạnh phúc, với sự chân thành và tận tâm không thể phai nhạt.