Trong màn đêm u tối, ánh đèn lờ lững phản chiếu qua cửa sổ, tạo dáng bóng u ám trên sàn nhà. Khi Mitsuki vội vàng bước vào căn phòng, anh không thể tin vào những gì mắt mình đang thấy. Kazuki, người mà anh từng yêu say đắm, đang trụ vững trước mặt với ánh mắt huyền bí.
"Tại sao em lại ở đây?" Mitsuki ngạc nhiên hỏi, giọng nói run rẩy vì xúc động.
Kazuki không trả lời, thay vào đó, anh đưa tay vuốt nhẹ đôi mắt ủ rũ của Mitsuki. Những cảm xúc từng giọt từng giọt trào dâng trong lòng Mitsuki, nhưng ôm chặt nỗi buồn, anh điềm tĩnh nhìn Kazuki đến gần.
"Mình có thể không thể ở bên nhau, nhưng ít nhất, trong giây phút này, hãy để chúng ta thấu hiểu tâm hồn lẻ loi của nhau," Kazuki thì thà thổ lộ.
Một cánh cửa khe mở, dòng chảy tình cảm trái ngược nhưng mãnh liệt lại tràn ngập căn phòng u tối. Hai tâm hồn chạm nhau, không còn gì khác ngoài sự chấp nhận và luyến luyến. Chỉ cần hơi thở nhau, họ đã hiểu được rằng, dù cấm đoán, tình yêu không bao giờ thua cuộc.