Trên thung lũng Hắc Hóa, tiếng vang của gươm kiếm va chạm nhau như nhịp tim đập mạnh, thể hiện sự căng thẳng không lường trước giữa Đại Lão Thuần Dưỡng và thế lực ác độc. Ánh sáng trăng lạnh lẽo phản chiếu trên khuôn mặt máu và mồ hôi của Đại Lão, người dường như đã đánh mất nụ cười trên môi từ lâu.
Mặc kệ vẻ ngoài uy nghiêm, bên trong Đại Lão Thuần Dưỡng, một trái tim đang tan chảy trong vùng lửa của quá khứ. Một bóng hồng quá khứ từng khiến hắn đau khổ, nay lại hiện hữu trước mắt. Hai cánh tay run lên, gươm kiếm rơi xuống, tâm trí hắn lơ lửng giữa hận thù và lòng từ bi.
"Đừng... không phải lúc này...," Đại Lão Thuần Dưỡng thốt lên, âm thanh của hắn muốn kiềm chế nhưng không thể.
Nhưng hàng ngàn cạm bẫy đã sẵn sàng, và Đại Lão Thuần Dưỡng, người luôn cho rằng mình kiểm soát được mọi tình huống, bây giờ lại bị cuốn vào vòng xoáy của quá khứ đen tối. Cảm xúc lên cao trong hắn, sự bất lực và tiếc nuối không thể tả...
Và khi con mắt đồng hồ chậm rãi đếm ngược, một bí mật được vén màn, mở ra một cánh cửa không thể đóng lại, làm Đại Lão Thuần Dưỡng chìm sâu hơn vào vực thẳm của sự bi kịch và hy vọng.