Đoạn văn mới:
Những cơn giông tối trùm lên vùng đất Hắc Bạch, cứ như muốn rạng ngời một trận chiến ác liệt giữa Võ Đế và Đại Vương Hắc Lưu. Ánh đèn lồng lộng phản chiếu trên vẻ mặt căng thẳng của hai kẻ thù không đội trời chung. Võ Đế, với bộ giáp đen huyền bí, đôi mắt lửa cháy ngọn và đao lớn vẫn đang rung chuyển trong tay, chuẩn bị cho một trận chiến quyết định.
Nhưng bỗng, một cánh cửa bí mật từ quá khứ của Võ Đế mở ra. Những hồi ức đen tối bắt đầu trỗi dậy, làm rung chuyển tâm hồn của Võ Đế. Anh nhớ về người anh trai đã mất, nhớ về những tháng ngày tuổi thơ bị Đại Vương Hắc Lưu ám toán. Và giờ đây, anh đứng trước đối thủ để trả thù, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì linh hồn của người thân đã ra đi.
Ánh mắt của Võ Đế không còn tĩnh lặng như trước, mà nó lóe lên ngọn lửa đỏ rực, tiếng gầm oán hận trào ra từ sâu thẳm trong tâm hồn. Võ Đế không chỉ đang chiến đấu vì công lý, mà còn là vì sự chấm dứt cho một chu kỳ đau khổ đã kéo dài quá lâu.
Khi đao gươm va chạm, âm thanh vang vọng giữa vách núi lạnh lẽo, cùng với những giọt mồ hôi và máu đỏ rơi xuống đất. Võ Đế, với nét mặt bi thương, đang dần chìm vào bóng tối, liệu anh có thể tìm ra ánh sáng để làm sạch đi ký ức đen tối, hay anh sẽ tiếp tục bước trên con đường tăm tối của mình? Một quyết định nhanh chóng cần được đưa ra trước khi mọi thứ kết thúc không lời giải.