Trong 14 ngày tại Shonan, Onizuka đã trải qua những khoảnh khắc mà chính anh cũng không thể lường trước. Trốn chạy khỏi sự truy nã, anh tìm đến một nơi hoang sơ giữa rừng núi, nơi chỉ có tiếng sóng biển vỗ về và cơn gió se lạnh. Trái tim của anh như ngừng đập khi nhớ lại những gì đã xảy ra: cuộc chiến với bọn học sinh quậy, những màn tận hưởng đời sống dữ dội và thậm chí là cái giá mà anh phải trả sau bức tường vững chắc ông chủ của bọn xã hội đen đang đe dọa việc phạm tội đặt một học sinh vào tình thế nguy hiểm.
Đứng trước biển cả, trong hồi ức bất chợt hiện ra hình bóng nữ sinh mặt dịu dàng, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa bi kịch. Cô gái ngoài 20 tuổi với bộ váy học sinh đã qua kỷ niệm, bước dứt khoát vào trường khi anh đã không thể cứu giúp. Ngày thứ 14 dường như là một cơ hội cuối cùng, một cơ hội để phản bội hay là một cơ hội để rốt cục dấn thân vào cuộc sống hạnh phúc nhất của bản thân. Chiếc thẻ học sinh cũ kỹ gợi lên những hi vọng đã mất, những lời hứa đã vỡ tan và sự đau khổ không thể nói thành lời...
Từng chút hiểu biết, từng khoảnh khắc kiên nhẫn trong ngục tù, từng giọt nước mắt rơi mãi trên cồn cát, Onizuka đã nắm bắt định mệnh của mình và quyết định một lần nữa đối diện với quá khứ. Sự thật đằng sau vụ bắn, đằng sau ánh mắt lạnh lùng ấy, đằng sau tấm thẻ học sinh người đã mất... liệu Onizuka có thể vượt qua được lời nguyền của mình và tìm lại điều mất mát dù chỉ là một chút hạnh phúc nhỏ nhặt nào đó?