Nằm sấp trên chiếc giường lạnh lẽo, tôi ngơ ngác mở mắt phát hiện mình bị buộc tay, bị gò bó trong sợi dây thừng. Một ánh đèn chói lòa chiếu thẳng vào mắt, làm tôi phải nhăn mặt. Rõ ràng, tôi không ở trong phòng của mình.
"Chào buổi sáng, anh em trai đã tỉnh rồi đấy," một giọng nói vui vẻ vang lên, khiến tôi quay đầu nhìn sang bên cạnh. Một anh chàng mặc áo học sinh đứng đó, cầm trên tay một cây roi sắc bén và một súng điện.
"Chờ chút, chờ chút! Đây là sao?" Tôi cố gắng phản kháng nhưng trái tim lại đập thình thịch trong ngực.
Anh chàng mỉm cười tươi: "Đây là một bộ phim hài tra tấn đấy. Anh sẽ là nạn nhân đầu tiên của series phim mới của chúng tôi, bạn có tin không?"
Tôi không kịp trả lời, bởi lúc đó anh ta đã bắt đầu dùng roi đánh tôi, còn súng điện đang phát ra tiếng sột soạt đáng sợ. Tôi cảm thấy mình như đang sống trong một cơn ác mộng.
Nhưng sau đó, khi không thể kiềm chế được cười, tôi nhận ra rằng đây có lẽ là cách anh chàng này thể hiện tình bạn. Một cách rất đặc biệt, rất... vô lý.
Và từ đó, những trò tra tấn khó đỡ, ngớ ngẩn nhưng không kém phần hài hước đã bắt đầu, tạo nên những kỉ niệm không thể nào quên trong đời học sinh của chúng tôi.