Trên mặt đất toàn bị gã du côn vây quanh, Angel vẫn không hề hoảng sợ. Đôi mắt sáng lên ánh sáng quyết định, cô gái trẻ bước lên bậc thang cao của trụ sở băng đảng Hua Ye, dung nhan lạnh lùng không chút sợ hãi. Cơn gió lạnh lẽo từ những tòa nhà bỏ hoang reo lên, tiếng đàn dương cầm réo gọi ở phía xa khẽ như bình minh mơ hồ.
"Chúng ta chơi trò chạm trán trước khi mình quyết định về số phận của mình." Angel nhẫn nại nói, chặt chẽ nhưng không có vẻ gì là đe dọa. Những tên du côn xung quanh bắt đầu cởi dao, nhún nhảy tạo thành viên lớp hoa. Trong mắt họ, cô gái trẻ chỉ là một con mồi dễ thương để trêu chọc.
Nhưng khi tựa mình vào trở ngại và vung tay như hình vẽ của một vị thần chốn gió, Angel bí ẩn chuyển động một cách nhanh như chớp. Một luồng ánh sáng màu lam từ lòng bàn tay cô lóe sáng, hơi thở mạnh mẽ áp đến, và trong một khoảnh khắc, thế giới xung quanh biến mất, những tên du côn bị hất tung xa xôi...
Dưới bức màn ánh sáng giữa lòng thành phố cô đơn, Angel cười khẩy. "Mạnh mẽ nhưng vẫn còn ngốc nghếch. Đi vào đâu mà không có đầu vào đấy, các anh ạ."