Trong nghi lễ khai giảng sôi động, khi mọi ánh nhìn đổ dồn về Meru - cô học sinh mới transfer từ Kyoto về, bất ngờ một nhóm học sinh lớp 8 đã biến buổi lễ trở thành cơn ác mộng. Họ cười khẩy khi đánh bại phó hội phó hội học sinh, đẩy thầy cô vào tình thế đáng thương và tràn đầy sự áp đặt. Mặc dù tự nhận mình là con trai, lòng dũng cảm của Meru không thể chịu thua trước bất kỳ thách thức nào. Tiếng giày đeo gót đập lịch lãm trên sàn nhà, Meru điềm tĩnh bước tới giữa đám đông đông đúc. Ánh mắt của cô lạnh lùng, toát ra sự quyết đoán không thể phủ nhận.
"Đủ rồi! Các người không nên phá hoại nghi lễ này nữa!" - Meru đánh bật giọng, lời nói của cô che mờ lớp mặt nạ mà cô giữ kín đã lâu.
Cả trường im bặt, không ai dám giữ bước. Đeo trên vai chiếc ba lô đen đầy tổ đội, Meru không uổng sức luyện tập hàng ngày để trở nên mạnh mẽ.
Nhóm học sinh lớp 8 khẽ đảo mắt ngạc nhiên trước tinh thần quả cảm của cô gái mới chỉ vừa đặt chân vào trường. Một trong số chúng cất giọng cười trước sự dám nghĩ của Meru: "Một cô gái con nhỏ dám đứng lên chỉ vì mấy thằng lùn như chúng tôi à? Đùa chăng?"
Nhưng lúc hắn đưa tay áo khoác điều chỉnh, trong ánh mắt của Meru chợt dâng lên vẻ lạnh lùng hơn, và cô nói: "Nếu không biết thừa nhận lỗi, thì phải học cách chịu trận."
Và một trận chiến nảy lửa bắt đầu.