Trên con đường về phía trước, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng bước chân bước đi của Maomao, giữa sự im lặng khó chịu của Hậu cung. Nụ cười của nàng, mặc dù u ám, lại tỏa sáng như một tia hy vọng giữa bóng tối chết chóc. Bước lên ngai vàng, Maomao bắt đầu cuộc truy tìm sự thật đằng sau cái chết bí ẩn của những đứa con Hoàng Đế.
Những căn phòng kín đáo, những bí mật kinh hoàng, và giọng nói của quá khứ hồn nhiên ngân vang trong đôi tai nàng, tất cả kích thích sự hiếu kỳ và lòng tin của Maomao. Nhưng khi vén bức màn cuối cùng, sự thật kinh hoàng vỡ ra trước mắt nàng, đẩy nàng vào vũng lầy của âm mưu và khủng bố mà nàng chưa từng ngờ.
"Cuộc sống của ta... từng là một tấm gương trong sáng," Maomao tự hỏi, hồi tưởng về quá khứ. Nhưng liệu sự thật kinh hoàng này có thay đổi được số phận của nàng? Sự hiếu kỳ của Maomao đã biến thành nỗi ám ảnh và nước mắt, khi nàng đối diện với sự thật khủng khiếp và phải lựa chọn giữa lòng tin và trót lừa dối. Sự chân thực đắng cay tồn tại dưới lớp vỏ lịch lãm, và Maomao buộc phải đối diện với bóng tối đen tối nhất của bản thân mình.