Trên ngưỡng cửa, ánh đèn mờ phớt nhấp nhô, làm bóng dáng của Lâm Ân trở nên huyền bí hơn bao giờ hết. Bác sĩ trẻ đứng đó, nhìn chằm chằm vào bệnh nhân đang giằng xé trong cơn ho kéo dài. Hơi thở ê a, ánh mắt mờ nhạt, người đàn ông trông đến giọt mồ hôi trên trán vài cánh tay run rẩy.
"Anh sẽ không cứu được tôi à?" Tiếng khàn khàn vang lên, truyền bá nỗi sợ hãi từ con người này sang Lâm Ân. Nhưng không phải nỗi sợ hãi ấy đã khiến anh hiếp đến thế. Đỉnh ngón tay chạm vào chai thuốc hắc ám, anh nheo mắt một cách ánh hồng, bật dậy từ bóng tối nhấp nhô của bóng đèn. "Có một loại thuốc, rất hiệu quả," Lâm Ân thì thầm, giọng điệu bí ẩn hơn cả với hơi thở của quỷ.
Bên trong căn phòng, một âm thanh mờ nhạt vang lên, rồi dần dần trở nên to lớn. Tiếng nói cứ như từ nơi xa xăm, đầy ám ảnh. "Thế giới của bác sĩ Lâm Ân không dừng lại ở chữa bệnh. Mà đó chính là nơi chứa đựng sự đau khổ, nỗi sợ hãi, và...địa ngục của từng linh hồn mà anh ta chạm đến." Bí mật nào đang chờ đợi để lộ ra, và liệu sự thật có thể đem đến sự cứu rỗi hay chỉ là sự tàn bạo khôn lường?