Trong cơn mưa rả rích của một buổi chiều đầu hạ, Yokota bước chân ra khỏi lớp học, ánh nhìn vô tình va phải ánh mắt của Nakagawa đang nhìn mắt chảy nước. Dường như từ khoảnh khắc ấy, thế giới xung quanh họ trở nên lạ lẫm hơn, những dấu hỏi và nỗi lo lẫn lộn nhen nhóm trong từng góc hồn của họ.
Những ngày tiếp theo, sợ hãi và lấp ló trong sâu thẳm cảm xúc, Yokota không thể ngừng nhớ về Nakagawa, nhưng không dám mở lời. Đến một buổi chiều, khi cả hai bất ngờ bị kẹt trong căn phòng một mình, bức tường bí ẩn giữa họ dần tan biến.
Nakagawa lặng lẽ nắm lấy tay Yokota, ánh mắt đầy hoa mộng sáng ngời, "Anh có cảm thấy không, chúng ta giống như đã từng tồn tại cùng một thời khắc trong một kiếp nào đó chăng?"
Nhưng trước khi Yokota kịp trả lời, một âm thanh vang lên từ chiếc đồng hồ treo tường, chỉ ra thời gian cuộc gặp gỡ của họ chỉ còn một giờ, một kỳ tích chưa thể dứt khoát, một cuộc gặp gỡ có thể thay đổi tất cả.