Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn đường loan báo nỗi buồn của Hada khi phải đối diện với Rai, kẻ tội phạm mà anh cảnh sát đang theo dõi. Một cảm giác lạ lẫm từng từng lan tỏa trong ngực, khiến cho trái tim anh đập nhanh hơn. Rai trắng trợn nhìn vào đôi mắt ẩn chứa bi kịch của Hada, miệng mỉm cười với sự ám muội không lời.
"Anh không nên đến gần tôi," Hada thốt lên, giọng nói run rẩy nhưng không thể che đi nổi cảm xúc lẫn lộn bên trong.
Rai lại chỉ thêm một nụ cười hờ hững, bước từng bước tiến về phía Hada. "Anh cảm thấy giống như thế nào khi bị chạm vào, cảnh sát của tôi?" Rai thì thầm, đôi mắt sâu thẳm như hố đen hút lấy linh hồn của Hada.
Những rối ren trong tâm hồn Hada bắt đầu phơi bày, cảm xúc lẫn lộn giữa trách nhiệm và tình yêu. Anh nhận ra rằng, không chỉ có cơ thể mà tâm hồn anh cũng dần dần bị Rai xâm chiếm, hòa quyện vào cảm giác mãnh liệt không thể tả.
"Hãy thừa nhận, Hada. Cảnh sát hay tội phạm, chúng ta đều đang sống trong một thế giới mà đôi khi đường biên giữa có vẻ như không rõ ràng." Rai thì thầm, ánh mắt châm chọc không chút do dự.
Hada giữ mặt lạnh lùng, nhưng trong lòng anh, mối lo lắng và khát khao bắt đầu tranh nhau giữa bão tố tình cảm và biển rộng tội lỗi. Cuộc đối đầu giữa Hada và Rai đã bắt đầu, nhưng liệu cuộc chiến ấy sẽ kết thúc như thế nào, khi cảm xúc và tình yêu quá mạnh mẽ để kiểm soát?