Trong lúc cuộc xâm lược của những con ong bắp cày và "búp bê" khổng lồ tiếp tục lan rộng, học sinh Iruma Ikaruga đã quyết định chiến đấu không chỉ để bảo vệ người thân mà còn để giữ lại một chút hy vọng cho tương lai. Anh ta cầm chặt cây đinh ba sắc nhọn, ánh mắt quyết liệt đầy quyết tâm. Thế giới xung quanh anh đang tối tăm và hỗn loạn, nhưng từ đằng sau hàng mái tóc rối bù, tinh thần Iruma đã được thắp sáng lên bởi niềm tin không gì có thể thắng được.
Tiếng xé xác và tiếng rên rỉ vang lên từ phía trước, Iruma càng trở nên quả cảm hơn. Anh chống chế số lượng lớn "búp bê" khôn lớn một cách điêu luyện, mỗi đường chém đều đầy uy lực. Và rồi, trong ánh đèn trăng pha lên, một hình ảnh gợi nhớ về quá khứ hiện lên trước mắt anh - người bạn thân nhất của mình đang bị một con ong bắp cày tấn công dã man.
Không có thời gian để suy nghĩ, Iruma lao vào ngay. Hắn hất tung con ong bắp cày ra xa, đưa người bạn về phía sau an toàn. "Bạn ổn chứ?" Iruma hỏi, ánh mắt quyết liệt không bao giờ phai nhạt. "Tôi... tôi cảm ơn bạn.." Người bạn thân khẽ thì thầm, đôi mắt ẩn chứa nước mắt.
Và như thế, Iruma tiếp tục chiến đấu, không chỉ vì bản thân mình mà còn vì niềm tin, tình bạn và sự sống còn của mọi người trong thế giới đen tối này.