Trận chiến giữa Đại Tần và phe thục nữ Hồ Hợi đang đến hồi gay cấn nhất. Trên chiến trường, tiếng gầm rú của binh mã cùng tiếng dao kiếm va chạm tạo nên bản tình ca đẫm máu. Trong con bão lửa và hỗn loạn, Mông Viễn - vị võ thần huyền thoại, đang dần tiếp tục chiến đấu dũng mãnh giữa đám đông kẻ thù. Ánh mắt hắn sáng lên như ngọn lửa khát máu, không ngừng tiêu diệt mục tiêu mỗi lần va đạp. Nhưng rồi, ngọn lửa trong ánh mắt hắn dần phai nhạt. Một tia sáng thoáng chốc hiện ngang trên bầu trời, làm cho Mông Viễn ngừng đánh, nhìn chằm chằm về phía trời xa xăm. Một cảm giác lạ lẫm len lỏi từ đáy lòng hắn, khiến hắn nhớ về kiếp trước, về sứ mệnh bảo vệ Đại Tần mãi mãi. Một quyết định lớn lao đã được định sẵn trong vũ trụ, và Mông Viễn không thể chống đối. Hắn lặng lẽ hạ gươm xuống, quyết tâm hy sinh linh hồn trước đại tần một lần nữa. Đất nung dần hòa quyện vào cơ thể hắn, biến Mông Viễn thành một phần của đội quân đất nung vĩ đại, sẵn sàng bảo vệ Đại Tần, mãi mãi...