Trong một buổi trăng tròn, khi ánh sáng trắng diaphanous từ trăng lấp lánh qua tán lá xanh biếc, Nhất Chỉ Miếu trở nên lung linh huyền bí hơn bao giờ hết. Trong căn phòng nhỏ bé, hương thơm của gạo mới rang lên từ những hạt gạo trắng ngần như phát ra từng hơi ấm êm dịu. Hòa thượng - người cao tuổi, kính cận nhưng vẫn có ánh mắt sáng rực, đang lặng lẽ ngồi niệm "Độ ta không độ nàng, muốn hoàn tục, sinh con trai, sống những ngày yên ổn".
Đột nhiên, một cánh cửa bỗng mở ra, ánh sáng lóe lên và một cô gái trẻ mặc váy xanh bí ẩn bước vào. Cô gái không hề lạ lẫm với những nơi linh thiêng nhưng vẻ đẹp tinh khôi của cô lại khiến mọi người không thể rời mắt khỏi. Hòa thượng không kịp ngăn ngừa, trái tim ông đập thình thình mạnh hơn bao giờ hết.
Cô gái tiến lại gần, thần nghệ đẹp tựa như thiên thần. "Hòa thượng, con biết được bí mật của Nhất Chỉ Miếu và con muốn..." - cô gái nói dứt khoát, nhưng không kịp kết thúc câu nói thì một sự kiện bất ngờ xảy ra, khiến cả miếu rung chuyển. Vực thẳm bí ẩn từ quá khứ bắt đầu hé mở, tình tiết trở nên kịch tính và hấp dẫn hơn bao giờ hết, cuộc phiêu lưu của họ chỉ vừa mới bắt đầu...