Trên đỉnh núi Phượng Hoàng, Sư Tôn đứng im lặng trước ánh mắt lạnh lùng của Đồ Nhi, học trò từng ngày xa lạ và giờ đây trở thành kẻ thù của mình. Bước đến gần, Sư Tôn quỳ gối xuống, ánh mắt lưu luyến nhìn vào Đồ Nhi và nói lời thuyết phục cuối cùng:
"Đồ Nhi, sức mạnh không phải để bị khống chế bởi tình yêu thù hận. Sức mạnh là để bảo vệ, để đem lại ánh sáng cho thế giới đang chìm trong bóng tối. Hãy quay trở về con đường đúng đắn, để chúng ta cùng chống lại sự hung bạo, chống lại bóng tối đang phủ lên lục địa này."
Đồ Nhi không đáp, ánh mắt lạnh lùng không lộ bất kỳ cảm xúc nào. Cô chỉ nhìn Sư Tôn một cách thờ ơ, rồi đột nhiên đưa tay lên, một luồng lửa xanh lạnh lẽo bùng lên từ ngón tay, hướng thẳng vào ngực Sư Tôn.
Sư Tôn không né tránh, không hiện dấu vết sợ hãi. Ông chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và bắt đầu nói tiếp:
"Ngươi luôn là học trò tài năng nhất của ta, Đồ Nhi. Hãy để sức mạnh tỏa sáng, không phải để hủy hoại. Đừng để lòng thù hận làm mờ đi trái tim của ngươi."
Và khi cánh cửa tâm hồn của Đồ Nhi có thể mở ra, liệu ánh sáng hay bóng tối sẽ chiếm lĩnh? Cuộc đấu tranh giữa sự đúng đắn và tà ác, giữa tình yêu và hận thù, giữa Sư Tôn và Đồ Nhi sắp bắt đầu…