Trận hỏa hoạn vẫn tiếp tục cắt lẻo qua căn nhà gần đó, lan tỏa như một vùng đất cháy sém với khói và lửa đỏ rực. Bạn cảm thấy từng hơi thở trở nên nặng nề, nhưng đôi mắt của Tico vẫn lung linh đầy tin tưởng, như muốn nói rằng bạn không nên sợ.
Những bật lửa khát khao nuốt chửng mọi thứ trên đường đi của bạn và Tico, đeo bám như những hình dáng quỷ ám. Tuy nhiên, bản năng sinh tồn trong bạn đã thôi thúc từng bước, từng cử động của cơ thể, để bảo vệ không chỉ bản thân mình mà còn sinh vật nhỏ bé trên vai.
Vào khoảnh khắc ấy, khi cuộc đua với thời gian dường như đang đến hồi kết, bạn cảm nhận một cánh tay ấm áp vươn ra từ đám lửa, giúp bạn và Tico vượt qua cùng một tia hi vọng mong manh. Bạn quay đầu lên, trước mắt là một chàng trai áo phông trắng, khuôn mặt trẻ trung nhưng đôi mắt lanh lợi và chắc chắn.
"Anh sẽ đưa cậu và chú vẹt ra khỏi đây," chàng trai nói như một lời tiên tri, rồi vung lên cánh tay mạnh mẽ, tạo nên một con đường sáng tạo thành lối thoát cuối cùng. Bạn đã tóm lấy Tico, chạy qua hàng ngọn đồng lửa hùng hậu, và cuối cùng, thoát khỏi trận địa ngục với một niềm tin mới - niềm tin vào sự gắn kết vững chãi giữa con người và thú cưng.