Trước mắt, một cảnh tượng lạ mắt đã hiện ra trước mắt Địch Mặc. Cậu chạy trốn trong cơn hoảng sợ, bước chân lung lay trên con đường đầy sỏi đá. Chợt, ánh mắt cậu va vào ánh mắt đầy sắc lạnh của Chương Nghi Nhiên - chàng trai trẻ tuổi, nhưng lạnh lẽo như băng. Không giữ lại bất kỳ biểu hiện nào, anh chỉ đưa ra một gương mặt đã quá quen thuộc với sự lạnh lùng và bí ẩn.
Nhưng không giống như những gì Địch Mặc từng nghe, anh không làm cậu tổn thương. Thay vào đó, anh đưa cậu vào căn phòng nhỏ nơi anh sống. Những bức tường trắng tinh khiết, những chiếc ghế gỗ cứng nhắc, và không gian lạnh lẽo chỉ làm cho cuộc sống của cậu thêm u ám hơn.
Nhưng dần dần, qua những cử chỉ nhỏ nhặt và sự quan tâm từ Chương Nghi Nhiên, Địch Mặc bắt đầu cảm thấy một tia hy vọng trong cuộc sống trở nên bế tắc của mình. Điều gì đã khiến anh chàng lạnh lùng này chứa đựng tâm hồn ấm áp đến vậy? Và những bí ẩn về quá khứ của Chương Nghi Nhiên sẽ được đào sâu ra sao? Những câu hỏi vẫn đang chờ đợi câu trả lời, bên trong căn phòng chật chội nhưng đong đầy bí ẩn này.