Trên đỉnh cao nhất của tòa nhà, ánh trăng xanh lạnh lẽo soi sáng cảnh tượng đẫm máu dưới chân Saki. Cô chỉ ngồi im, nhìn chằm chằm vào bức tranh màu đen trước mắt với ánh mắt khắc sâu hơn cả vết thương từ quá khứ. Dưới đó, tiếng khóc than, tiếng van xin phủ lên không trung, nhưng cô không chút động lòng.
Bỗng chốc, bóng đen bao phủ trời, tiếng đạn nổ vang lên, khẽ như tiếng sáo dang dở. Saki nhảy lên, mỗi bước chân như nhấp nhô trên bóng tối, mỗi nắm tay như tìm kiếm một chốn an toàn giữa địa ngục. Một cơn gió băng buốt thổi qua, làm xao động mái tóc dài đen thẳng tắp của cô, tạo nên một vẻ đẹp hoang dã giữa cảnh tượng hỗn loạn.
Những tay súng ác độc tiến đến, mắt lạnh nhìn cô như những con dã thú săn mồi. Những viên đạn cháy bỏng vẫn không làm rung động Saki, vẻ mặt cứng đờ như tượng sáp. Bên trong, trái tim cô rối ren giữa nỗi sợ hãi và khát vọng báo thù.
Saki không chú ý đến viễn cảnh của cái chết, cô chỉ biết rằng mục tiêu của mình phải được hoàn thành. Một hơi thở dài kéo dài, cô nâng súng lên, ánh mắt sáng lên khát khao chiến thắng. Trận đánh cuối cùng này sẽ là một màn hóa giải bí ẩn giữa quá khứ và hiện tại, giữa tốt và ác, khi hồi kết của Destiny 016 đang dần hé lộ...