Trên con đường cô đơn dẫn vào khu rừng sâu, cánh rừng tối om sòm như nụ cười của quỷ, chàng trai trẻ Adam bước đi với nỗi sợ hãi cuộn trào trong lòng. Đã từ lâu, anh luôn mang trên vai gánh nặng của một cơn ác mộng kinh hoàng - hình ảnh của một bóng đen khổng lồ, luôn rình rập theo sau mỗi bước chân của anh.
Đêm nay, khi ánh trăng nai sáng len lỏi qua tán lá, bóng đen ấy lại bắt đầu hiện hình. Adam chạy thục mạng trong rừng, cố trốn khỏi ánh mắt đen thui của sự đau khổ. Nhưng ẩn sau bóng đen ấy là một bí mật kinh hoàng, một sự thật mà Adam chưa từng dám đối diện.
Đến khi mệt mỏi ngã gục, bóng đen đang dần vây kín anh, lờ mờ hiện ra một gương mặt - đó không phải quỷ ma kinh dị mà chính là bản thân Adam phản chiếu trong tâm trí anh. Không phải là quỷ, mà là nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất của chính mình. Có lẽ, để vượt qua nỗi sợ hãi, Adam cần phải đối diện với ánh sáng của tâm hồn, không ngần ngại nhìn thẳng vào đôi mắt của chính mình.