Trong một ngày giông bão, khi mưa rơi như những giọt nước lặng lẽ ướt đẫm sân trường, Imda Jun đầy cảm xúc nhìn theo đám học sinh đang đánh đập anh. Ánh mắt anh nhạt nhòa, nhưng trong tim anh, một tia hy vọng nhỏ nhoi vẫn còn tỏa sáng.
Bóng tối dần phai nhạt, thay vào đó, một hình bóng lạ mắt bắt đầu hiện ra. Người đó từng bước đi lên từ cõi tăm tối, khoác trên người chiếc áo khoác dài màu đen như lời nguyền. "Cậu ấy là ai?" Imda Jun tự hỏi, ánh mắt hoang mang không rời khỏi người lạ bí ẩn đang dần hiện hình.
Cuộc cải tổ đột ngột nổ ra, làn sóng biến đổi lớn lao đang lan tỏa khắp trường học. Imda Jun không còn là kẻ yếu đuối ngày nào, mà trở thành biểu tượng của sự mạnh mẽ, quyết liệt. Mỗi đòn đánh, mỗi chiếc gậy dường như là một lời hồi đáp đầy tâm huyết, sống sót và chiến thắng.
Những bí mật kinh hoàng, những twist bất ngờ và khó lường không ngừng xuất hiện, làm cho mê cung của trường học trở nên rối ren hơn bao giờ hết. Imda Jun bắt đầu khám phá sâu hơn vào bóng tối đang bao trùm, từ đó, anh nhận ra bản thân và sứ mệnh đích thực mình.
Chưa từng lúc nào cuộc đấu không gian hơn và căng tràn áp lực như bây giờ. Nhưng dưới ánh sáng lấp lánh của những tay đấm không ngừng vung lên, Imda Jun không chỉ đấu tranh cho mình mà còn để lại dấu ấn trong trái tim của những người khác. Cuộc sống của anh giờ đây không còn là một mình đấu tranh, mà là một hành trình của sự đoàn kết và niềm hy vọng.