Trong bức tranh hoàng hôn ươm màu đỏ âm u, cậu thiếu niên đứng giữa cánh đồng hoang vắng, bước chân in dấu trên đống tro tàn của thị trấn đã bị hoảng loạn. Mười hai năm trước, con đường gập ghềnh của số phận đã đưa anh đến nơi này, từ một cậu bé đáng thương trở thành một chiến binh tàn bạo đầy oán hận.
Những kỷ niệm đau buồn kéo về, từng cảm xúc dữ dội như biển cả dậy sóng trong lòng cậu. Khi anh nhớ lại ánh mắt yêu thương của người yêu cũ rơi vào tay kẻ địch, cảm giác vỡ mộng cứ trỗi dậy mãi trong lòng anh. Tưởng chừng như anh đã học cách kiềm chế cảm xúc riêng mình, nhưng mỗi lần nghĩ đến người yêu cũ, nỗi đau tan thành khói mờ bao phủ tâm hồn anh.
Trong ánh bình minh mới trỗi dậy, cậu thiếu niên quyết tâm bước đi tiếp trên con đường trả thù, bản thân anh đã trở thành một biểu tượng của sự trừng phạt. Hận thù và tình yêu, công bằng và ác độc, tất cả hòa quện nhau trong tim anh, tạo nên một lớp vỏ bọc khó xuyên.
Với tâm hồn cháy bỏng và quyết tâm sắt đá, cậu thiếu niên theo đuổi giông bão, để trả thù cho những mảnh kí ức đau thương và tạo nên một dấu ấn sâu đậm trên mặt đất cháy sém, như lời hứa anh đã trao người yêu khi xưa.