Trái tim của mọi người đều đập mạnh trong hồi suspense ngự trị trong đấu trường, trong khoảnh khắc quyết định số phận của Hắc Long và Thần Phán Xử. Đôi mắt sáng ngời của Thần Phán Xử đầy quyền lực, tỏa sáng ánh hào quang chưa từng thấy, khiến bóng tối phải lùi sâu vào góc tối nhất của đấu trường.
"Bạn đã làm đủ những điều tồi tệ, Hắc Long. Giờ đây, là lúc bạn phải đối mặt với hậu quả của những tội ác của mình," Thần Phán Xử phát ra một lời tuyên ngôn sắc lẹm, giọng điệu lạnh lùng như lưỡi dao sắc bén cắt xẻ tâm can của Hắc Long.
Hắc Long, bản ngã ma quỉ đầy ác ý, không hề run sợ trước sự hiện diện đầy mê hoặc của Thần Phán Xử. Anh cười khẩy, ánh mắt chất chứa sự thách thức. "Có phải bạn sẽ phán xử tôi theo cách của một thần thánh sao? Liệu bạn đủ mạnh mẽ để đối mặt với tội ác mà chính mình cũng không thể hiểu rõ?"
Những lời của Hắc Long như một loại thử thách tinh thần, hỏi thách tận sâu thẳm trong linh hồn của Thần Phán Xử. Ánh mắt cô phản chiếu sự quyết liệt, đâm sâu vào tận tâm can của kẻ gian ác. "Tôi biết rõ tội ác của bạn, Hắc Long, và tôi sẽ không bỏ qua nó. Sự phán quyết của tôi sẽ là công lí đích thực, không thể thoái thác."
Khi dường như cả đấu trường nhưng chìm vào một im lặng kinh hoàng, bàn tay của Thần Phán Xử giơ cao, sẵn sàng dứt án tử hình cho Hắc Long. Nhưng chợt, một sự kiện bí ẩn đã xảy ra, làm cho cả mọi người bàng hoàng...
"Dừng lại, Thần Phán Xử! Bạn không thể thực hiện công lí mà bạn đã chấp nhận," một giọng nói quen thuộc phát ra từ phía xa lạ kỳ bí. Ánh sáng tươi mới, khuôn mặt quen thuộc mà cảm xúc mơ hồ trỗi dậy...