Trong phòng họp lạnh lẽo, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng lên khuôn mặt đầy cay đắng của Tô Khả Hâm khi cô nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông đứng trước mặt. Anh ta đột nhiên ném một tờ giấy trắng trước mặt cô, lời tuyên bố cắt đứt tình cảm của họ. "Tô Khả Hâm, chúng ta ly hôn đi." Tiếng đồng hồ trên tường như ngừng lại, cô không tin vào những gì đang xảy ra. Cuối cùng, cô mới nhận ra rằng, trong cuộc đời này, có những sự cố xảy ra không lúc nào ta có thể lường trước được.
Vào đêm kia, trăng sáng tỏa ánh trắng bên cửa sổ, bánh bao nhỏ của cô nhìn người đàn ông trước mặt, thần sắc giống hệt chính bản thân cô. Dường như cái nhìn ấy đã thức tỉnh một bí ẩn lớn trong tâm hồn cô. "Mẹ, chú này trông giống con quá, lẽ nào chú ấy cũng là do mẹ sinh sao?" Câu hỏi của đứa trẻ nhỏ bé như mở ra một tầng cửa kín đáo trong tâm trí Tô Khả Hâm, mỗi khoảnh khắc trôi qua đã đưa cô gần hơn với sự thật ẩn giấu suốt nhiều năm qua. Đoạn đường trở về vàng son, bắt đầu từ đây.