Trong bữa tiệc lớn ấy, khi ánh đèn chói chang soi sáng, từng ánh mắt đổ dồn về Roseny, cô gái xinh đẹp với vẻ lạnh lùng nhưng đầy uyển chuyển. Sự tò mò và ngạc nhiên lan tỏa khi người ta hỏi: "Cậu... cậu là con gái sao?"
Roseny giật mình, tim như ngừng đập. Nhưng thay vì áp đặt hay đuổi cô đi, giọng nói trầm ấm của công tước cất lên, "Nhìn như búp bê ấy!". Những lời này như một giọt sương mai, làm Roseny nhận ra rằng, không phải tất cả mọi người đều tồi tàn.
Nhưng bất ngờ không dừng lại ở đó. Khi màn đêm bất ngờ hoá thành ánh sáng, một bí mật khủng khiếp về quá khứ của Roseny bắt đầu hé lộ. Cô không phải là "hoàng bào" mà mọi người tin tưởng, mà thực chất, cô là... một nàng công chúa bị lãng quên.
Sự thật này là bi kịch lớn nhất cuộc đời Roseny, khi cô nhận ra bản thân mình mang trong mình không chỉ yêu thương mà còn là sức mạnh lớn lao. Từ đó, cô bước vào cuộc phiêu lưu mới, với quyết tâm đấu tranh cho công bằng và tình yêu thương giữa các nhân vật, lấp đầy trái tim bị tổn thương của mọi người trong vùng đất Rosenshire.