Trước mắt, Hàn Thiên Lân không ngờ Đồng Duyệt lại táo bạo đến vậy. Ánh mắt anh trở nên khắc nghiệt hơn, nhưng trong tâm, anh cảm thấy một sự lẻ loi kỳ lạ. Một cảm giác quen thuộc nhưng không thể nào gọi tên nhảy múa trong tâm trí anh, nhấn chìm anh vào bóng tối.
"Tôi không hiểu tại sao cô lại lựa chọn con đường này," Hàn Thiên Lân lặng lẽ nói, đôi mắt xanh lạnh nhìn chằm chằm vào Đồng Duyệt. Đứng bên cạnh, anh cảm thấy bản thân như một người lạ lẫm, không thể hiểu rõ hơn về cô gái trước mắt.
Đồng Duyệt không đáp, chỉ cầm tấm bấm vững vàng trong tay, sức mạnh vô hình dường như cất lên từng cơn sóng hồi đáp trong người. "Tôi đã chờ đợi thời cơ này từ lâu," cô nói dứt khoát. Bước nhanh về phía Hàn Thiên Lân, cử động nhanh như ánh sáng, tấm bấm rơi xuống như một vệt sáng giữa không trung.
Một cơn đau nhói tràn ngập cả người Hàn Thiên Lân, nhưng anh không gục ngã. Thay vào đó, ánh mắt anh nhòe đi, lờ mờ hình ảnh quá khứ hiện ra trước mắt. "Đồng Duyệt, em không biết sự thật đằng sau tất cả," anh thì thầm, giọng nói lẻ loi, trái tim anh tan nát dần trước bí mật từng được che giấu.
Cuộc chiến giữa hai tâm hồn đã bắt đầu, nhưng có lẽ, sự thật sắp được phơi bày, khiến cuộc đấu trí này trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết.