Trăng lên sáng sủa trên bầu trời đêm khuya, ánh sáng pha lê lấp lánh soi sáng con đường đưa về lầu thiền của Trường Bạch Khoái Kiếm Môn. Nam Kiếm Hào bước chân lên từng bậc thang, ánh mắt chăm chú đắm chìm trong mối quan hệ đầy biến động với Đại sư huynh Cao Kiếm Long, người mà từng là người thầy quan trọng nhất trong cuộc đời anh.
Nhưng khi bước chân vào phòng thiền, Nam Kiếm Hào bị sốc khi không gặp được bất kỳ dấu vết nào của Đại sư huynh. Mùi đàn hương bốc lên nhè nhẹ, đan xen với không gian yên tĩnh. Cảm giác lạnh lẽo tràn ngập cả cơ thể anh khi nhìn thấy quyển kinh giới mở ra trên bàn thờ. Lời dặn dò in đậm trên tờ giấy: "Hãy giữ lấy truyền thống, uy danh của môn phái nằm trong tay đồ đệ."
Nam Kiếm Hào không thể tin vào điều mà mắt mình thấy. Một thanh kiếm nằm lẻ loi trên bàn, vẫn còn phảng phất nhiệt hồng từ vừa mới sử dụng. Mọi thứ dường như đang gợi nhớ về một sự ra đi bất ngờ, một bi kịch không ai ngờ tới.
Tim anh đập nhanh, ý chí trỗi dậy. Anh biết mình phải đối diện với trách nhiệm nặng nề của việc thay thế Đại sư huynh, nhưng có đủ sức mạnh và lòng kiên trung để làm điều đó hay không? Những cảm xúc và suy tư cuồn cuộn trong tâm hồn anh, tạo nên một lớp vỏ bên ngoài kiên cường, nhưng bên trong là một tâm hồn đầy bất ổn và khao khát thịnh vượng.