Trương Diễn đứng trước Tượng Tương, vị Đệ Nhất Đệ Tử của Hóa Đan, người đã từng được anh xem như người thân nhất. Ánh mắt của Tượng Tương lạnh lùng, không còn chút dấu vết của tình nghĩa xưa. "Tàn Ngọc sẽ không thuộc về người như anh, đã đến lúc kết thúc cuộc hành trình của mày", người đồng môn cũng chính là kẻ thù tàn độc nói, giọng điệu chứa đựng sự tàn nhẫn không thể phủ nhận.
Trương Diễn nhận ra, hạnh phúc không bao giờ tồn tại trong thế giới này. Giờ đây, anh phải chọn giữa danh vọng và tình thân, giữa sức mạnh và tâm hồn. Một trận chiến định mệnh sắp bắt đầu, nơi mà tất cả tình cảm và niềm tin dường như đã tan biến. Đôi cánh của Tương Tượng mở ra, toả sáng như ngàn vì sao, sẵn sàng chấm dứt cuộc hành trình của Trương Diễn một cách đau lòng.
Trong chốc lát, không gian bao quanh bị rung chuyển, khí lực tiềm ẩn nổi lên từng phần tư tưởng, hai kẻ thù cũ bắt đầu cuộc đối đầu sinh tử cuối cùng. Cân não thì ra, tâm lý xé toạch. Tình bạn, tình đạo, tình thù, tất cả bị xáo trộn trong cuộc chiến nảy lửa của hai người. Và Trương Diễn, lần này, sẽ phải đốt cháy tất cả - danh vọng, tuổi trẻ và chính bản thân mình - để giữ lại ít nhất một điều quý giá nhất.