Trong một buổi chiều ẩm ướt, ánh nắng mặt trời mờ mờ chiếu qua lớp rèm cửa sổ, làm bóng tối trên khu vực nội thất tối tăm của căn phòng. Trần Hạo Thiên, con người được biết đến với danh xưng Cuồng Thiếu Siêu Thiên Tài, đang ngồi một mình, nhấm nháp từng giọt rượu một. Với ánh mắt lạnh lùng và biểu cảm u ám, anh tự hỏi về ý nghĩa của cuộc sống sau khi mất đi sư phụ, người đã hướng dẫn anh từ những ngày đầu tiên của cuộc sống bi kịch này.
Những mảnh ghép về quá khứ đen tối và cuộc sống hiện tại đang dần hiện lên trong tâm trí Trần Hạo Thiên. Anh nhận ra rằng, mọi việc không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý muốn và chỉ có bằng cách vượt qua quá khứ, anh mới có thể tìm ra con đường của mình. Liệu sự lựa chọn của anh sẽ là gì? Sự hoáng loạn và đau khổ hay là hành động để tìm kiếm sự bình yên và tự do?
Trần Hạo Thiên đứng dậy, ánh mắt kiên quyết nhìn về phía cửa sổ. Anh quyết định rằng, từ giờ đây, anh sẽ không còn là cầu thủ hoặc công cụ của bất kỳ ai nữa. Anh sẽ trở thành chính bản thân mình, người quyết định số phận và hướng đi của mình. Với lời thề này, một cuộc phiêu lưu mới và cuộc trốn chạy khỏi quá khứ đã bắt đầu.