Trên dòng sông băng giá, Elin đối diện với Eiden trong một cuộc đối đầu đầy căng thẳng. Ánh nắng bắt đầu mờ dần, mặt trời lặn sâu vào dãy núi phía đối diện, tạo nên bầu không khí u tối chất ngất. "Tớ không thể tiếp tục đứng bên cạnh anh nữa," Elin thốt lên, giọng điệu kiên định nhưng lòng bất an nghẹn ngào.
Eiden nhìn cô, bộ mặt trầm ngâm, những đường nét sắc sảo trên gương mặt đẹp trai giờ đây trở nên khó lường. "Chẳng phải anh đã hứa mãi ở bên em sao?" Anh ân cần, nhưng trong đôi mắt chứa đựng điều gì đó đen tối.
Elin gật đầu, ánh mắt mạnh mẽ. "Nhưng mọi thứ đã thay đổi, chúng ta không còn hạnh phúc nữa. Chúng ta đều biết điều đó." Cô không chùn bước, dù biết rằng quyết định này sẽ làm tan vỡ tất cả.
"Em nghĩ em có thể thoát khỏi tôi à?" Eiden nói lên câu hỏi, nhưng giọng điệu âm u chứa đựng sự đe dọa. Anh bước lại gần, bàn tay vươn ra khống chế cô, nhưng Elin không sợ hãi.
"Đúng vậy, tớ sẽ không sống trong điều kiện này nữa." Elin dứt khoát, bước tiến về phía tương lai mà cô tin rằng sẽ hạnh phúc hơn. Dưới bầu trời u ám, cô bước đi, bước đi vào con đường mới mở ra trước mắt, nơi mà cô tìm thấy chính bản thân mình.