Trong màn đêm đen tối, những bóng dáng khổng lồ với đôi cánh mạnh mẽ lại xuất hiện từng bước chân nặng trĩu trên sân trường êm đềm. Hơi thở của họ đầy cám dỗ và ám ảnh, như những thiên thần dịu dàng đã bị biến dạng bởi sự chết đói kéo dài. Chúng không phản ứng với những học sinh hoảng sợ, mà lại tràn vào từng lớp học, từng góc phòng để tìm kiếm sinh mạng.
Trong khi ánh đèn neon nhoè theo nhịp tim đều đặn, nước mắt và huyết quản tan chảy trên mặt đất tro tàn. Những sinh vật hung ác ấy không phải chỉ đơn giản là một hiểm họa vật lý, mà còn là cả nỗi ám ảnh tinh thần cho những ai còn sống sót. Học sinh phải đối mặt với vũ khí sinh học và tư duy chiến lược để tồn tại trước thảm họa tột cùng này.
Trong một ngõ hẹp, cô nữ sinh Yumi vừa chạy trốn vừa cố gắng thở hồng để không bị lôi cuốn bởi sự chết chóc của những "thiên thần chết đói". Khi cô vô tình giấu mình trong một góc tối. Yumi khẽ mở căng thẳng dây găng tay, rút ra một lọ enzyme mà cô đã giấu kĩ từ lâu. Là lúc cô phải đối mặt với quyết định khắc nghiệt: sử dụng enzyme nhưng đổi lại là sự thay đổi tâm lý không thể lường trước.