Dương đứng trước Mi, vợ yêu của mình, với ánh mắt hoang mang. Trái tim anh rối ren giữa tình yêu và báo thù, giữa nỗi đau và hy vọng. Mi nhìn chằm chằm vào anh, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng đầy ý hướng.
"Hai người đã gặp nhau, đó là số mệnh," Mi lên tiếng, giọng điệu cứ như một lời nguyền chưa từng được giải mã.
Dương nhấn chặt cầm súng trong tay, nhưng không dám bắn. Ôm ấp trong vẻ đẹp của Mi là một bí mật khủng khiếp, một mảnh ghép cuối cùng trong bức tranh u tối của quá khứ.
"Anh đã thất lạc bản thân trong hàng ngàn đợt mưa đỏ. Và em, Mi, chính là ánh sáng cuối cùng cho tâm hồn mất mát của anh," Mi nhướng mày, thoáng hiện dấu vết hận thù trên khuôn mặt dịu dàng.
Hai tình yêu, hai loại đau khổ, và Dương đứng giữa ranh giới mong manh giữa lòng kiên định và khát vọng. Liệu anh có thể vượt qua, hay sẽ chìm sâu vào bóng tối của quá khứ? Bi thương, biến cố, và niềm tin cuối cùng - tất cả sẽ hé lộ trong cơn bão nội tâm của Dương, một lần nữa thử thách anh trước quá khứ khủng khiếp và tương lai không thể đoán trước.