Trên con đường tránh thoát, ánh sáng lẫng lơ từ những ngôi nhà cổ kính phản chiếu trên khuôn mặt trắng bệch của Lark, tạo nên một hình ảnh ma mị nhưng đầy uẩn khúc. Anh chính là linh hồn bị đày đọa, từng bước chạy trốn khỏi thế giới mà anh đã gắn bó suốt mười năm qua. Những con người anh từng gọi là gia đình giờ đây biến thành kẻ thù, chỉ vì một tin đồn vô căn cứ. Anh chẳng còn lựa chọn nào khác, trừ việc tiếp tục đi về phía trước.
Tiếng bước chân vội vàng rón rén giữa đêm tĩnh lặng, tiếng lòng thấp thoáng run rẩy trong ngực nhói, Lark cô đơn giữa một thế giới tăm tối. Đến khi bóng đêm đẫn lối anh tới tận cùng con hẻm vắng, trước một ngôi nhà hoang dột, hồn ma cà rồng nơi đây cười khẩy một nụ cười quỷ dị.
"Chào mừng, Lark Alfen," giọng nói lạnh lùng vang lên, từ bóng tối bước ra một hình dáng quen thuộc, đôi mắt màu đỏ rực rỡ như bản sao của mình. Setz, người bạn duy nhất, người đã cho anh biết cảm giác của tình bạn, giờ đây vẫn trung thành và đợi chờ.
Lark không quên nụ cười ấm áp ấy, nhưng sự sợ hãi lan tỏa trong lòng anh khi nhận ra rằng, ngôi nhà này sẽ trở thành ngôi nhà mới của mình, nơi đầy rẫy bí ẩn và nguy hiểm...