Nhà hàng cổ xưa nơi Arbella và Yudit gặp nhau đã bao trùm bởi sự yên bình của đêm. Đèn lồng pha lê phản chiếu ánh sáng mờ dần, tạo bầu không khí lãng mạn. Bước chân Arbella nhẹ nhàng đi trên con đường đá vẫn còn đọng lại đôi vết máu tươi của những trận đánh trước đó.
"Yudit!" Arbella hô to trong bụi cây tối om, nhưng không có câu trả lời nào đáp lại. Đột nhiên, một bóng người bất ngờ bén mảng ra từ giữa bóng tối và Arbella ngã sấp xuống đất, vật lộn với sự chết chóc trước khi nhận ra đó chỉ là Yudit.
"Mình đã hiểu rồi, Yudit, mọi thứ đều do nguyền giáng xuống mà phải không?!" Arbella níu chặt lấy tay em gái mình, ánh mắt bi thương chứa đựng bao câu hỏi không trả lời. "Anh đã phản bội chúng ta, Arbella. Anh ta muốn đánh đổi tự do cho sức mạnh," Yudit thốt lên, nước mắt lăn dài trên gò má nhợt nhạt.
Trái tim Arbella vỡ tan, bản lĩnh hiệp sĩ nổi lên trong cô, dồn cô đẩy thân mình vào cuộc chiến sinh tử với hi vọng làm sáng tỏ bí mật đen tối đã vấn vương quá lâu. Arbella chấp nhận rằng cuộc sống cô có thể chỉ là một chuỗi những sự phản bội, nhưng cô quyết không để một lần nữa rơi vào vòng xoáy của số phận, nhất định phải đối mặt và giải quyết mọi sự thật đắng cay.