Trăng lạnh chiếu sáng cung điện với ánh sáng mờ ảo, tạo ra bóng đổ u ám trên bức tường cổ kính. Evyenrose đứng ở góc phòng, ánh mắt nhìn xa xăm về phía cửa sổ, tưởng nhớ về quá khứ đau thương. Khi cung điện tưởng chừng đang chìm trong sự tĩnh lặng, tiếng bước chân rơi nhẹ phát ra từ phía sau cô, làm cô nhấn chặt cây kiếm trong tay.
"Majesty, cuối cùng thì ngài cũng đã trở lại," Michael, vua Homunculus, nghiêng nước nghiêng thành, bước ra từ bóng tối. Ánh mắt sâu thẳm của anh lấp lánh như đám lửa cháy dật.
Evyenrose không quay lại nhìn anh, mà chỉ cảm thấy áp lực từ bên kia lưng. "Michael, hãy dừng lại. Cuộc chiến sắp bắt đầu, vua Homunculus. Ta cần sự mạnh mẽ và lòng trung thành của ngươi," cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng quyết định.
Vua Homunculus bước gần hơn, đặt bàn tay trên vai Evyenrose. "Ta sẽ không để lỡ dịp này. Cho dù phải đối mặt với bất cứ hiểm nguy nào, ta cũng sẽ ở bên ngài, công chúa," anh hứa.
Tình cảm không thể phai mờ, hy vọng không ngừng cháy, và một hiệp ước kỵ sĩ và công chúa được đóng thành từng sợi dây vô hình trong cung điện đầy bí ẩn. Đêm nay, sự đánh thức của tình yêu và lòng hy sinh sẽ mở ra một trang mới trong cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối, giữa con người và quái vật.