Trước mắt, Alias chỉ đứng im bên cạnh Estrela, nhìn cô bé gục ngã yếu ớt trong vòng tay mình. Ánh mắt anh chứa đựng biết bao lo lắng và tiếc nuối. Những nỗi đau và cô đơn trong quá khứ bắt đầu hiện hữu trước mắt anh, khi Alias nhận ra rằng, mỗi chúng ta đều mang trên mình những vết thương không thể nào phai nhòa.
Bên cạnh Alias, Estrela tỉnh dần, ánh mắt lấp lánh tri giác như một ánh sao sáng giữa bóng tối. Cô bé nhắm mắt lại, tay vờn chặt lấy Alias như muốn khắc sâu vào trái tim của anh. "Có gì không ổn sao?" Alias hỏi, giọng khàn khàn với sự run rẩy không thể giấu diếm.
Estrela nheo mắt nhìn Alias, nụ cười nhàn nhạt trải dài trên môi mỏng. "Tớ... tớ đã... thấy mình lại một lần nữa." Điệu bộ kiêu kỳ cô công chúa bãi rác lần đầu tiên bộc lộ, không còn là cô bé yếu đuối che giấu trong bóng đêm. Alias hiểu rằng, cuộc sống của họ sẽ không còn bao giờ giống như trước nữa.