Trong một buổi chiều yên bình, khi ánh nắng chiếu xuyên qua cửa sổ, Cassian bất ngờ bước vào phòng làm việc của Hami với một sự nghi ngờ lấp lánh trong đôi mắt. "Hami, em có thể giải thích tấm ảnh này được không?" Anh đưa cho cô một bức ảnh cũ màu sepia, với một cô gái trẻ đeo trên ngực một chiếc vòng đính đá lấp lánh.
Hami nhìn tấm ảnh, vẻ mặt trở nên mờ nhạt. Cô lẳng lặng đặt bức ảnh xuống bàn, lưng cúi, nhưng đồng thời một cảm xúc lạ lẫm lan tỏa trong ánh mắt của cô. "Đúng vậy, đó là một phần của quá khứ của tôi," Hami lên tiếng, giọng khẽ run rẩy. "Nhưng điều đó liên quan đến tại sao, anh đây có quen?"
Cassian thở dài, ánh mắt hướng về cô hầu trung thành đứng trước mặt anh. "Tôi không quen biết gì cả. Nhưng sự thật về quá khứ của em, liệu em có thể chấp nhận và tiếp tục trở thành chính mình, Hay... mọi thứ sẽ thay đổi hoàn toàn?"
Một bầu không khí căng thẳng và bí ẩn bao trùm xung quanh hai người, như bắt đầu một cuộc hành trình của sự thật và tự chấp nhận, nơi mạch nước của số phận bắt đầu thay đổi.