Trong cơn đau đớn vô tận, tiếng hò reo và ánh đèn chói lòa dường như càng làm cho Komachi cảm thấy nhức nhối hơn bao giờ hết. Bào thai của con người có lẽ đã chứa đựng cả một ngàn nỗi đau và bức bách, trải qua mỗi cơn đau là một cách để trau dồi kiến thức, trai dồi lòng quyết tâm. Nhưng liệu có thể nói rằng, cô gái yếu đuối như Komachi đã trải qua đúng cách không?
Ngày hôm ấy, nắng chang chang, ánh sáng từ cửa sổ chiếu sáng xuống mái tóc nâu của Komachi, khiến cho nét đẹp tự nhiên của cô bắt đầu rõ ràng và cuốn hút hơn bao giờ hết. Nhưng ánh sáng cũng làm nổi bật ra những vết thương tâm trí cô ẩn chứa sâu bên trong. Bị bắt nạt từ lâu, Komachi không biết phải làm sao trước con trai: cố gắng im lặng và chịu đựng hay khóc lóc và tìm cách né tránh.
Nhưng định mệnh đã đưa Komachi gặp được đàn anh Suwabe, người chính là điểm sáng, lẽ sống đầy ý nghĩa trong cuộc đời cô. Suwabe không chỉ là vị cứu tinh nhưng còn là người đã giúp cô nâng cao lòng tự trọng, tự tin và khả năng đấu tranh. Trải qua biết bao thử thách và khó khăn, Komachi cuối cùng cũng học được bài học quý giá nhất: đứng dậy, đương đầu với nỗi đau và không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Bằng sự kiên trì, kiến thức và tình thần lớn lao, Komachi đã vượt qua được mọi khó khăn, trở thành một cô gái mạnh mẽ và tự tin. Và trong mắt Suwabe, cô không chỉ là một cô gái bình thường mà còn là ngọn lửa sáng soi đường cho những linh hồn bị lạc lối. Ngọn lửa ấy chẳng những sưởi ấm mà còn chiếu sáng, để cho tất cả mọi người hiểu rằng, nếu có lòng kiên trì và quyết tâm, thì cuộc sống sẽ không còn là bức tranh đen trắng màu mắc nữa.