Trẫm - vị hoàng đế lừng lẫy nhưng cũng không kém phần tàn ác, đang đứng trước cô gái tên Lạc Khuynh. Mồ hôi lạnh chảy đẫm trán, người con gái nghẹn ngào van xin: "Xin...xin hoàng thượng, xin đừng giết em, xin tha thứ cho em". Nhưng ánh mắt của Trẫm bắt đầu chuyển sang những tình tiết khác hơn. "Anh muốn thử thách em, chứ?", cô gái thở dốc hỏi. "Không, chỉ là... muốn..." - Trẫm lắc đầu cười khẩy, "Anh muốn em là của riêng mình. Dám không?". Rồi khoảnh khắc sau cùng, thế giới của Lạc Khuynh như đảo lộn khi cô nhận ra rằng, có chết đi chăng nữa, cô cũng không thể thoát khỏi vòng vây của Trẫm.