Trải qua đêm định mệnh đầy nước mắt, An Nhiên cảm thấy trái tim mình đã nguội lạnh, không hề giữ lại một chút niềm tin nào vào tình yêu. Cô chấp nhận số phận của mình, một người phụ nữ bị đánh bại bởi sự phản bội. Nhưng rồi, sự xuất hiện bất ngờ của cậu hàng xóm mới quay trở lại sau hai năm xa cách đã thay đổi tất cả.
"Anh ấy… anh ấy là ai?" Ánh mắt của An Nhiên dính chặt vào người con trai đang đứng trước mặt cô, ánh đèn trăng chiếu rọi làm nổi bật nụ cười dịu dàng trên gương mặt ẩn hiện dưới ánh trăng. Anh ta chẳng mảnh vật trang sức nào, chẳng bó hoa nào, nhưng từng lời nói, từng cử chỉ đều rõ ràng nhấn mạnh rằng, anh ta đến không phải để thêm đau thêm khổ, mà để chữa lành trái tim đang vỡ vụn của cô.
Những mảng tối cuối cùng trong tâm hồn An Nhiên dần tan biến, nhường chỗ cho ánh sáng ấm áp phả ra từ tấm lòng mở ra. Cô bắt đầu tin rằng, có thể tình yêu vẫn tồn tại, và đó không phải là điều không thể với cô.