Trên con đường phố tĩnh lặng, ánh nắng chiều buông xuống nhẹ nhàng, làm dịu đi nỗi buồn trong tim cô gái tóc hồng đang lang thang một mình. Bước chân nhẹ nhàng của cô trong chiều hoàng hôn, nhưng tâm trí lại nặng trĩu với những lo lắng và băn khoăn về tương lai.
Cô ngước nhìn lên bầu trời, ngẩng đầu cô nhận ra một bướm xanh dương đang đuổi theo một bướm hồng nhẹ nhàng bay lượn trong không gian. Bức tranh buổi chiều tĩnh lặng này chợt gợi nhớ lại ký ức tuổi thơ cô dành cho người em trai đã ra đi mãi mãi.
"Ngày tôi biết cuộc đời mình sẽ gắn với em, là ngày tôi hóa bướm," cô nhớ lại lời hứa cuối cùng cô đã trao cho em trai. Hóa bướm, là thứ mà em trai luôn mong ước. Nhưng không phải hôm nay, không phải ngày này, cô nghĩ trong lòng.
Bỗng từ phía sau, tiếng bước chân vội vàng kéo cô trở về hiện tại. Khi quay đầu lại, cô chợt ngỡ ngàng trước hình ảnh của một chàng trai lạ mặt, anh nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý và hỏi: "Có phải em là người đã hứa với anh rằng, kiếp sau chúng ta sẽ hóa bướm không?"