Trên bãi biển xanh trong một buổi hoàng hôn ủ rũ, Lan Lăng Vương Cao Trường Cung đứng lặng thinh, ánh mắt nhìn về phía xa xăm. Không phải người bình thường, anh là người được ban cho sức mạnh của Thôn Lôi Chiến Phổ - một viên ngọc quý giữa biển sống động của khí tồn, thể hiện sức mạnh và sự tôn nghiêm. Anh là người con quý của đất Tề, người được vinh dự dẫn đầu năm trăm thần binh, dũng mãnh vượt qua mọi nguy hiểm để chiến đấu vì quê hương. Nhưng cuộc đấu tranh khắc nghiệt đem đến kết cục đầy đau thương và ám ảnh.
Vết thương lòng chưa lành, trí óc Lan Lăng Vương bao phủ bởi sự phẫn uất và thù hận. Anh quyết định rời xa mọi người, tìm kiếm sự trả thù đối với thế lực gây ra mọi bi kịch. Bước đi của vị vua oan hồn chứa đựng nguyền rủa tựa như bản thể của biển đầy sóng lớn, tựa như tức giận của sấm chớp, sẵn sàng làm rung chuyển cả thiên hạ. "Thần ma xa lánh, duy ngã xưng Hoàng!" - lời thề giăng rộng lưng, rút ra kiếm sắc bén nhọn, anh hùng Cao Trường Cung sẽ không dừng lại cho đến khi công lý được thực thi, cho đến khi hắn tự giải thoát khỏi vòng uất ức đen tối bao trùm tâm hồn.