Trên bục vật vờ trắng xóa của trái tim người chó còn trinh, nỗi đau hận thù và lạc lối đã đan xen và vươn lên như bản giao hưởng kỳ lạ. Ánh mắt lạnh lùng nay lóa lên tia hy vọng, khi bàn tay ấm áp của cô gái trẻ chạm đến. Những lời giết người lạnh lùng, từng nhịp đập của trái tim hung ác, đều đột nhiên trở nên lung linh và đong đầy cảm xúc.
"Anh ơi, anh không phải là ác quỷ," tiếng nói nhẹ nhàng của cô gái vang lên, như làn gió mát lành xua tan bóng tối. "Anh chỉ là người chó có trách nhiệm thôi."
Một lần nữa, người chó còn trinh nhìn thấy bức tranh mới, một hi vọng mà trước đây anh chưa từng nghĩ đến. Liệu anh có thể từ bỏ sứ mệnh đen tối, từ bỏ hận thù và tìm lại chính mình trong trái tim mình? Ánh sáng cuối con đường có thể là lối thoát cho anh, hay chỉ là một cơn khát vọng thoái chí?
Với hy vọng và lo lắng xen lẫn, người chó còn trinh bước tiếp, bước vào cuộc hành trình tìm kiếm giải thoát và sự sống thật sự của mình.