Trong một buổi tối u ám, ánh đèn lờ mờ chiếu rọi vào căn phòng tối hậu của Viên Ngọc. Cô gái trẻ đang ngồi trên sô pha trắng, gương mặt nhung nhớt trong ánh sáng le lói của đèn đọc sách, sự tập trung và sâu lắng trên đôi mắt dễ thương của cô khiến người khác phải nín thở.
Bỗng nhiên, tiếng gió lạnh văng vào cửa sổ, làm tung tóe những trang sách trắng xoá trên sô pha. Viên Ngọc nhăn mày, đưa đôi mắt lên nhìn ra ngoài và bất ngờ phát hiện một bóng người đang đứng dưới ánh đèn đường, người đó là ai?
"Anh đến đây làm gì?" - Viên Ngọc hỏi, giọng nói run rẩy.
Người đó cười khẽ, ánh mắt sâu thẳm. "Tôi đến đây vì chỉ có em trong tim tôi," anh nói, giọng âm nhấn mạnh.
Những lời kia tràn ngập không gian, khiến Viên Ngọc bất giác nhún vai. Cô không ngờ rằng cuộc đời bấy lâu nay của cô, từ khi mẹ mất và cha lãng quên, sẽ bắt đầu thay đổi từ lúc này.