Trong sân trường rộn rã tiếng cười, Dung Dung bước đi với ánh nhìn trầm lắng hướng về Trần Trác - chàng Hoàng tử mà cả trường ngưỡng mộ. Mặc dù anh ta đã dành cả tâm hồn và tình cảm cho cô, nhưng Dung Dung vẫn chưa thể vượt qua rào cản của bản thân để chấp nhận tình yêu ấy. Điều gì khiến cô không thể tin vào ánh sáng mặt trời mà cứ lẩn tránh vào bóng tối của bản thân?!
Một ngày, khi cô đi dạo trong công viên, Dung Dung tình cờ gặp một cậu bé mồ côi, đang khóc lóc một mình dưới bầu trời chiều tà. Bước đến và vuốt nhẹ đầu cậu bé, cô hiểu rằng, không ai là hoàn hảo, cũng như cô không thể chuẩn mực suốt đời. Bản thân cô cũng cần thứ tình yêu chân thành, không chỉ đến từ bề ngoài hoàn mỹ.
Quyết tâm thay đổi, Dung Dung bắt đầu nhận ra giá trị của chính mình và cảm nhận tình cảm chân thành từ Trần Trác. Chẳng còn là cuộc đời u tối nữa, cô bước vào ánh sáng, để hướng đến tình yêu thật sự, nơi không có sự hoàn hảo, chỉ có những sắc màu đẹp đẽ của tình người.