Trên con đường rợp bóng cây cổ thụ, hơi gió lạnh lẽo thổi qua, đưa tin vui rằng Lysandra, Pháp sư mạnh mẽ nhất vùng đất cổ xưa, đã chiến thắng sự chết chóc. Nhưng ánh mắt của Lysandra vẫn chứa đựng nỗi lo lắng, khi bóng tối vẫn bám theo bàn tay của cô, không rời.
Đêm đen âm u, một hình bóng xa lạ hiện ra trước mặt Lysandra - người bạn thân có vẻ mặt u buồn. "Chính em, người đã cùng ta vượt qua cung đường đầy chông gai," hình bóng thì thầm, giọng khàn khàn như tiếng xương rơi xuống sàn.
Lysandra nhận ra ngay, đó chính là bản thân mình, hình ảnh của cô trong một kiếp trước. Cô thở dài, những nỗi sợ hãi và tuyệt vọng tràn ngập. Nhưng cô ngẩng đầu, nắm chặt cây cung phép, ánh sáng pháp thuật phố rõ khỏi lòng tay cô, hơi ấm lan tỏa khắp nơi.
"Ta sẽ không để bản thân mình suy sụp," Lysandra thốt lên, tiếng nói đầy quyết tâm. Cô bước tiến, từng bước chân như giải thoát cho tinh thần mê hoặc của mình.
Những kỷ niệm cũ tương tàn, những nỗi sợ hãi tan biến, và giữa cuộc chiến giữa sự sống và cái chết, Lysandra đã chiến thắng. Bản thân này và bản thân kia, được tự do, vĩnh viễn từ sự ràng buộc của thời gian, đã sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, mọi thử thách, dẫu là cái chết.